我本善良 發表於 2012-9-6 19:09:33

【景岳全書-卷之四十六聖集外科鈐上外科鈐上脈候二】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>景岳全書-卷之四十六聖集外科鈐上外科鈐上脈候二</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>●浮數之脈,應發熱,其不發熱而反惡寒者,若有痛處,瘡疽之謂也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>洪大之脈,其主血實,積熱瘡腫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡洪大者,瘡疽之病進也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿未成者宜下之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>膿潰之後,脈見洪大則難治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若兼自利,尤為凶候。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>數脈主熱,浮而數者為表熱,沉而數者為裏熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>諸緊數之脈,應發熱而反惡寒者,癰疽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>仲景曰:數脈不時見則生惡瘡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又曰:肺脈數者,生瘡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡諸瘡,脈至洪數,其內必有膿也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>實脈主邪盛,邪氣盛則實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡疽得此,可下之,若久病虛人,則最忌之,以正不勝邪也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>滑脈多陽,或為熱,或為虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡疽得此,膿未成者可內消,膿已潰者宜托裏,所謂始為熱,終為虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>散脈為血虛,有表無裏也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡瘡毒膿潰之後,脈見洪滑粗散而煩痛不除者難治,以其正氣虛,邪氣實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又曰:肢體沉重,肺脈大則斃,謂其浮散無根也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>長脈主陽氣充實,傷寒得之,將欲汗解也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>長而緩者,胃脈也,百病得之皆愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故曰長則氣治也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>芤脈主陰虛血虛,膿潰後得之為宜,以脈病相應也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>弦脈主肝邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG><瘡疽論>曰:弦洪相搏,內寒外熱,欲發瘡疽也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>緊脈主切痛積癖。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡瘡疽得此,則氣血留滯,邪結不散,多為痛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>短脈主虛,經曰:短則氣病,以其乏胃氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍脈短,真氣虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>真氣虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>諸病見之,皆為難治,尤不可攻也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>澀脈主血虛氣澀。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍潰後得之無妨。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>沉脈為陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍得之,邪氣深也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>遲脈主陽氣不足。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍得之,潰後自愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>緩脈無邪,長而緩者,百病皆宜。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍得此則易愈,以其有胃氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>弱脈主氣血俱虛,形精不足。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大抵瘡家之脈,凡沉遲濡弱者,皆宜托裏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>微脈主虛,真氣復則生,邪氣勝則死。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍潰後,微而和者,將愈也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>細脈主陽衰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡腫脈細而沉者,裏虛而欲變證也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>虛脈空而無力,脈虛則血虛,血虛生寒,陽氣不足也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瘡瘍得之,止宜托裏,養血補氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>軟脈少神,元氣弱也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡瘡瘍之脈,但見虛遲軟弱者,悉宜補虛排膿托裏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>牢脈堅強,陰之虧也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡瘰結腫之類,診得牢脈者,皆不可內消也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>結促之脈,凡陰衰則促,陽衰則結。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大抵結促之脈,由氣血俱虛而斷續者居多,瘡瘍得之,多宜托裏。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然有素稟結促者,又當以有力無力辨其虛實,實者可下,虛者不可不補。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>●右癰疽脈二十二種,大都微弱虛細遲緩短澀者,必氣血皆虛,形精不足,俱當用補用托,不可妄攻,無待言也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>即如浮滑弦洪結促等脈,此中最有疑似,亦不得以全實論治,必須詳審形證,或攻或補,庶無誤也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>●齊氏曰:瘡瘍之證,若不診候,何以知陰陽勇怯,血氣聚散?又曰:脈洪大而數者實也,細微而數者虛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>●河間曰:脈沉實者,其邪在臟。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>浮大者,其邪在表。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>●立齋曰:癰疽未潰而脈先弱者,何以收斂?</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【景岳全書-卷之四十六聖集外科鈐上外科鈐上脈候二】